May quá ngày ấy tôi bỏ chồng
Loading...
Tôi quyết định làm một việc mà bố mẹ tôi khóc lên khóc xuống vì đau khổ. Nhưng tôi không thể vì danh tiếng mãi. Tôi bỏ chồng...
Tôi chưa từng nghĩ có ngày tôi lại thấy cái sự bỏ chồng lại sung sướng đến vậy. Nói vậy không phải tôi cổ xúy cho mọi người bỏ chồng, mà là vì tôi muốn nói rằng, người phụ nữ đôi khi phải tự quyết định cuộc sống của bản thân mình, đừng sống vì người khác. Tôi đã từng sống vì người khác, chấp nhận bị chồng đánh đập, bị gia đình chồng chửi bới, xúc phạm, sợ bố mẹ chịu điều tiếng mà sống với người chồng vũ phu.
Không chịu được, tôi quyết định bỏ chồng. Vì người đàn ông hiện tại không mang lại được cảm giác hạnh phúc cho tôi. Tôi cũng đã dùng cả tuổi xuân để chịu đựng, chấp nhận nhưng đến lúc tôi phải vùng lên, bỏ chồng. Nghĩ cuộc đời mình sao phải khổ? Sinh ra, cũng là con nhà gia giáo, bố mẹ cưng chiều như tiểu thư, được sống cuộc sống vui vẻ, cớ gì giờ tôi phải giam mình trong căn nhà ấy và chịu bạo lực của chồng.
Tôi quyết định làm một việc mà bố mẹ tôi khóc lên khóc xuống vì đau khổ. Nhưng tôi không thể vì danh tiếng mãi. Tôi bỏ chồng. Mẹ thương tôi không thể một mình gánh vác được trách nhiệm khi còn đơn thân nhưng tôi cố gắng động viên mẹ, bảo mẹ không phải lo vì tôi đã lớn rồi, đã trải qua khó khăn và càng hiểu thế nào là hạnh phúc…
Lao vào công việc, vui chơi với bạn bè, đến một ngày tôi gặp anh, người đàn ông đã có một đời vợ. (ảnh minh họa)
Tôi sống như thời độc thân, lao vào công việc, vô lo vô nghĩ. Người đàn ông nào đến với tôi, tôi cũng nói rằng, tôi đã có chồng. Ai chân thành thì ở lại, ai chán nản thì bỏ đi… Tôi cũng không quan tâm đâu là chân thành. Cứ sống độc thân như vậy và để cho mọi thứ cảm xúc diễn ra tự nhiên.
Lao vào công việc, vui chơi với bạn bè, đến một ngày tôi gặp anh, người đàn ông đã có một đời vợ. Thật ra, tôi muốn tiếp xúc với những người đã từng đổ vỡ trong hôn nhân hơn là những gã trai tân cố ý tán tỉnh tôi. Tôi coi những người chưa vợ giống như sự đùa vui, không phải là chân thành. Còn những người đã từng đổ vỡ, họ sẽ biết trân trọng giá trị hạnh phúc hơn, ít ra là họ sẽ không dám nghĩ tới việc yêu chơi bời hay cưới về không thích thì bỏ…
Tôi gật đầu lấy anh, người đã qua một đời vợ. Anh có con nhưng con đã theo mẹ và họ đã có một cuộc sống mới. Tôi muốn một lần nữa chủ động quyết định cuộc sống của mình vì ở nơi anh, tôi có niềm tin vững chắc vào một gia đình hạnh phúc. Tôi yêu anh và dành trọn tình yêu thương cho chồng. Anh cũng chăm sóc tôi rất chu đáo. Không giàu có nhưng vợ chồng tâm đầu ý hợp, chúng tôi mở cửa hàng kinh doanh rồi dần trở nên giàu có. Tôi rất vui vì đã có được tình yêu thương anh dành cho tôi.
Tôi thật sự vui vẻ, hạnh phúc và hơn lúc nào hết, tôi đang cảm thấy, mình là người đàn bà may mắn vì đã dám bỏ chồng… (ảnh minh họa)
Rồi chúng tôi có con, niềm vui sướng của anh hiển hiện trên khuôn mặt. Thật hạnh phúc, tôi cũng sắp được làm mẹ. Tôi thấy anh khóc, anh ôm tôi vào lòng và nói cảm ơn vì tôi đã chấp nhận anh. Vấp ngã một lần trong hôn nhân khiến anh không đủ tự tin đi bước nữa, giờ thì anh đã có tôi, anh hạnh phúc vô cùng…
Tôi và con được anh chiều chuộng lắm. Chúng tôi trở thành một cặp vợ chồng được người khác ngưỡng mộ. Hơn 2 năm cưới nhau, anh làm ăn tốt, phất lên như diều gặp gió. Người ta nói là do chúng tôi hợp nhau nên mới vậy…
Giờ, cuộc sống của tôi sang trọng. Con cũng đã khá lớn. Có nhà to, có xe hơi, chúng tôi thật sự vui vẻ cùng nhau. Ai bảo bỏ chồng là không sướng. Nếu tôi cứ sống mãi với người chồng vũ phu thì có phải bây giờ, đời tôi rơi vào vũng lầy?
Tôi thật sự vui vẻ, hạnh phúc và hơn lúc nào hết, tôi đang cảm thấy, mình là người đàn bà may mắn vì đã dám bỏ chồng…
Theo TH (Khám phá)