-->

Header Ads

QC1

Cay đắng nhận ra chính mình dâng chồng cho ô sin già

Loading...
Tôi năm nay 35 tuổi, hiện đang là trưởng phòng kinh doanh tại một tập đoàn lớn về xuất nhập khẩu.So về tuổi tác, tôi còn trẻ hơn khá nhiều so với các đồng nghiệp trong cơ quan, nhưng tôi có năng lực, có bằng cấp, tốt nghiệp đại học trong nước xong, tôi có 2 năm tu nghiệp ở nước ngoài. Sau khi về nước, với thành tích tốt, tôi được công ty mời về làm, lương của tôi cũng thuộc dạng cao ngất ngưởng.

Đi làm được 1 thời gian, tôi kết hôn. Khí ấy tôi đã ngấp nghé tuổi 30, chồng hơn tôi 2 tuổi. Anh tốt nghiệp đại học Bách khoa, làm kỹ thuật trong một doanh nghiệp.

Thực ra khi kết hôn, tôi không nghĩ ngợi gì về tiền nong của chồng cả, bởi với thu nhập của mình, tôi thừa sức lo cho bản thân và con cái sau này.

Tôi khá độc lập và cứng nhắc, điều này những người từng tiếp xúc với tôi đều chung nhận xét như thế. Có lẽ bởi công việc tạo nên tính cách con người. Cũng chính vì vậy, trong đời sống vợ chồng, tôi không bao giờ tỏ ra yếu đuối, dựa dẫm vào chồng. Có lẽ cũng bởi vậy, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi chẳng bao giờ có những khoảnh khắc ngọt ngào, lãng mạn.

Công việc của tôi rất bận, chính vì thế sau khi sinh cu Tít, tôi bàn với chồng việc thuê người giúp việc, ban đầu anh nhất quyết phản đối, nhưng vì tôi khá cương quyết, hơn nữa tôi cũng nói thẳng với chồng, tôi không bỏ bê công việc được nên sẽ không có nhiều thời gian cho con. Cuối cùng, chồng tôi cũng đồng ý.

Qua văn phòng môi giới, tôi lựa mãi, cuối cùng cũng ưng một chị giúp việc đã gần 40 tuổi, quê ở Tuyên Quang, dáng vẻ hiền lành, to cao, phốp pháp, khỏe mạnh, có điều trông rất cục mịch, ăn mặc lôi thôi. Chị tên là Gái, cái tên đã thấy vẻ chân chất, quê mùa. Nghe giới thiệu, tôi hiểu thêm về hoàn cảnh chị, chồng chị mất vì bạo bệnh khi chị sinh xong đứa thứ 2. Con cái chị gửi bà ngoại trông, còn chị đi giúp việc kiếm tiền gửi về cho mẹ chị trang trải cuộc sống và nuôi 2 cháu. Tôi gặp cái đã hài lòng ngay, nhìn chị vừa có sức khỏe trông con lại không lo chuyện chồng tòm tem.

Từ ngày có giúp việc, tôi yên tâm công tác, phấn đấu hơn. Chị Gái là người rất đảm đang, nhanh nhẹn, các đồ dùng hiện đại trong nhà, tôi chỉ cần dạy qua một lượt là chị nhớ. Vì đã từng là mẹ nên chị Gái có kỹ năng chăm trẻ. Cu Tít nhà tôi từ hồi có chị, ăn tốt, ngủ ngoan, tăng cân, chịu chơi thấy rõ. Không còn ốm đâu vặt vẹo như trước nữa.

Tôi còn quý chị Gái ở chỗ, chị biết nhiều những bài thuốc dân gian hay chữa ốm vặt cho trẻ. Tôi ở thành phố từ nhỏ, đâu có biết những thứ đó. Thành ra cứ mỗi lần con ốm, tôi lại ôm con ra phòng khám tư, tha về hàng đống thuốc Tây, tôi xót con lắm chứ, nhưng không uống không được. Từ hồi chị Gái về, chị bảo trẻ con mà cho uống thuốc bừa bãi thế này thì chết. Thế là mỗi lần cu Tít ho, chị lại dùng chanh, mật ong, lá hẹ hấp cách thủy cho Tít uống. Hiệu quả rất bất ngờ, lại hoàn toàn không gây hại.

Chị Gái nấu ăn cũng rất ngon. Thú thực, vì bận nên tôi ít khi nấu nướng lắm, 2 vợ chồng toàn ăn hàng là chủ yếu. Từ ngày chị Gái về nhà tôi, căn bếp lúc nào cũng ấm áp. Tủ lạnh với toàn đồ hộp, chị dẹp hết, thay vào đó là những thực phẩm tươi ngon, hoa quả, bánh trái, chẳng thiếu thứ gì. Chị nấu toàn những món đơn giản nhưng rất ngon, hợp khẩu vị. Tôi chỉ ăn ở nhà bữa tối thôi nhưng thấy rất hài lòng. Chồng tôi cũng thích lắm, anh bảo lâu lắm mới lại được ăn ngon như vậy. Giờ tôi mới phát hiện ra, từ ngày có chị, chồng tôi vui vẻ, hay cười nói và có vẻ béo ra trông thấy.

Chứng kiến chồng và ô sin ôm nhau, tôi chết lặng (Ảnh minh họa)


Từ những việc lặt vặt ấy, tôi ngày càng tin tưởng và quý mến chị Gái, ngoài tiền lương hàng tháng, tôi còn thưởng thêm cho chị khá nhiều.

Thấm thoắt chị Gái đã về nhà tôi được hơn nửa năm. Tôi ngày càng tin tưởng và quý mến chị như người trong gia đình. Bữa ăn bình thường, tôi cũng luôn bảo chị cùng ăn chung, tôi hoàn toàn không phân biệt gì.

Vậy mà tôi không ngờ rằng, người chị, người chồng tôi tin yêu lại có thể giấu tôi lén lút với nhau, nếu không phải vì một lần về nhà lấy tài liệu đột xuất, tôi đã không phát hiện ra sự thật động trời này.

Hôm đó, tôi có cuộc họp gấp nên phải đi sớm, tôi dặn dò chị Gái mấy việc qua loa rồi sấp ngửa đi ngay. Thế nhưng, đến lúc cuộc họp chuẩn bị diễn ra thì tôi phát hiện mình quên tập tài liệu ở nhà. Hôm qua tôi mang ra chỉnh sửa, để trên bàn thế mà quên mất. Tôi vội vã phi xe về nhà. Lúc ấy là gần 8h sáng.

Về nhà, vẫn thấy xe chồng dựng trong sân, tôi ngạc nhiên, giờ này đáng nhẽ anh phải đi làm rồi chứ. Tôi dựng xe, đi vội vào trong nhà. Đập vào mắt tôi là cảnh chồng và chị Gái đang ôm nhau ngay trong phòng khách.

Tôi choáng váng không tin nổi vào mắt mình, thấy tôi 2 người hoảng hốt buông nhau ra. Tôi đau khổ lao vào tát thẳng tay chị giúp việc một cái, chồng tôi thấy thế lao vào ngăn cản. Tôi như người bị điên, cảm giác đau đớn, ghê sợ khiến tôi như quẫn trí. Chồng tôi sao có thể làm như thế chứ, trước mặt 2 người vẫn xưng hô chị em với nhau, thế mà đằng sau lưng tôi lại làm ra cái chuyện tày đình này.

Tôi đuổi chị Gái ra khỏi nhà ngay lúc đấy, chị khóc, lẳng lặng dọn đồ rồi đi. Chồng tôi luống cuống, nửa muốn ngăn tôi, nửa muốn giữ chị. Đến lượt anh ta, tôi hỏi chồng sao có thể làm như thế, chồng tôi bỗng dưng quát lớn: “Cô xem lại cô đi, cô có còn là vợ, là mẹ không. Ngày nào cô cũng đi từ sáng đến tối, cô đã làm được việc gì đúng bổn phận của cô chưa? Tôi chán quá rồi, tôi không muốn chung sống với cô 1 ngày nào nữa hết”. Nói xong, chồng tôi bỏ đi.

Chỉ còn mình tôi chết trân giữa nhà. Thật không ngờ, chỉ vì tôi tham công tiếc việc mà đẩy chồng mình vào tay chị ô sin như vậy. Tôi biết mình có lỗi, nhưng tôi không thể chấp nhận nổi việc 2 người đó lợi dụng lòng tin của tôi để phản bội sau lưng tôi được. Tôi đau lòng lắm, tôi không muốn gia đình ly tán, nhưng tôi phải làm gì để vượt qua nỗi mất mát này bây giờ?

Theo Khỏe & Đẹp
Loading...
Được tạo bởi Blogger.
VIETAD
VIETAD