-->

Header Ads

QC1

"Con xem nhà nó giàu thì hãy đồng ý cưới nhé!"

Loading...
Anh đang ngồi trong nhà, tôi nhận điện thoại của mẹ và chính tai anh cũng nghe được câu nói của mẹ: “Con xem nhà nó có giàu thì hãy đồng ý cưới con nhé”. Anh liếc nhìn tôi, ánh mắt khó hiểu.


Còn tôi thì ngượng chín mặt không biết nói lời gì. Tôi thật sự không dám tin rằng, mẹ tôi lại có thể nói được lời đó. Cứ nghĩ, anh sẽ được nghe những lời ngọt ngào từ mẹ, những câu động viên hay ca ngợi người yêu của tôi, hỏi xem anh có tốt với tôi không. Mà điều đầu tiên mẹ quan tâm lại xem nhà anh có giàu không.

Yêu nhau được 2 năm, tôi mới bắt đầu đưa anh về nhà cách đó mấy tháng. Thế mà về mẹ tôi chưa hỏi một câu về anh xem tính cách anh như thế nào. Mẹ lại gọi lên dặn dò tôi xem gia cảnh của anh. Tôi đã từng nghĩ, mẹ sẽ quên đi chuyện tham giàu, nhưng không ngờ, bao năm, mẹ vẫn giữ tính cách đó.

Có lần tôi nhớ, mẹ còn giới thiệu cho tôi một người đàn ông giàu có. Tôi cũng vui vẻ gặp nhau nhưng thật không ngờ, anh ta đã từng có vợ con. Mẹ bảo tôi nên lấy anh ta vì người từng trải thì sẽ biết trân trọng hạnh phúc hơn. Với lại, tôi về nhà anh ta, sẽ được cưng chiều như bà hoàng. Nuôi con của anh ấy, anh ấy sẽ biết hơn và dồn hết của cải cho tôi. Thật không ngờ mẹ lại đánh đổi hạnh phúc của tôi vì anh ta như vậy…

Buồn hơn, sau hôm đó, anh lạnh lùng với tôi vô cùng. Anh gần như không muốn nói chuyện, nhắn tin với tôi nữa. (Ảnh minh họa)

Tôi giận mẹ một thời gian dài nhưng sau này, lâu dần cũng quên. Tôi gặp anh và yêu anh, hi vọng mẹ sẽ vì mấy năm con gái độc thân mà đồng ý chuyện hôn nhân, không can thiệp ngoài lề. Thật không ngờ, mẹ lại nói câu đó khiến anh nhìn tôi khinh bỉ…

Buồn hơn, sau hôm đó, anh lạnh lùng với tôi vô cùng. Anh gần như không muốn nói chuyện, nhắn tin với tôi nữa. Tôi rủ anh đi chơi thì anh cũng từ chối. Tôi buồn lắm vì nghĩ là vì chuyện của mẹ tôi mà anh suy nghĩ nhiều, anh muốn rời xa tôi. Với lại, gia đình anh nghèo lắm, làm gì có của cải gì. Mẹ tôi tính toán như vậy, sao anh tự tin để đến bên tôi.

Bao nhiêu ngày tôi khóc lóc xin lỗi anh. Nhưng những gì tôi nói đều vô nghĩa với anh. Anh khóc khi nhìn thấy tôi. Anh nói anh nghèo, không xứng đáng với tôi và bố mẹ tôi cũng không bao giờ chấp nhận một người con rể như anh. Anh sẽ đi xa, sẽ lập nghiệp và nếu tôi còn chờ anh, anh sẽ quay lại, không thì tôi cứ đi lấy chồng. Anh cũng không hứa hẹn, không biết đến bao giờ. Chỉ là, anh không thể ở bên tôi.

Có lẽ, bố cũng không thể chịu được một người vợ tham tiền suốt ngày ở bên cạnh càu nhàu, khó chịu, tra khảo tiền lương… (Ảnh minh họa)

Anh chia tay tôi. Tôi khóc như mưa. Một lần nữa mẹ lại phá hỏng hạnh phúc của tôi. Mẹ định để tôi cả đời này cô độc hay sao mà người đàn ông yêu tôi như thế, tôi yêu anh nhiều như vậy mẹ lại tính toán giàu nghèo.

Buồn hơn, khi tôi gọi cho mẹ, mẹ bảo tôi bỏ thì thôi, nhà nghèo thì bỏ, nhà giàu thì níu kéo, còn không thì về nhà mẹ giới thiệu cho một người cực giàu. Tôi buồn lắm. Mẹ tôi tham lam, tham tiềnnhư vậy khiến tôi cảm thấy phiền lòng. Thảo nào, bố bỏ mẹ mà đi. Có lẽ, bố cũng không thể chịu được một người vợ tham tiền suốt ngày ở bên cạnh càu nhàu, khó chịu, tra khảo tiền lương…

Thật là, đàn bà mà chỉ nghĩ đến tiền thì khó tìm được hạnh phúc, mẹ tôi là tấm gương và tôi sợ, mình lại đi lại vết xe đổ đó…

Theo Eva
Loading...
Được tạo bởi Blogger.
VIETAD
VIETAD