-->

Header Ads

QC1

"Đổi gió" với sếp để khỏi chán chồng

Loading...
Nhiều khi tôi thấy mệt mỏi vô cùng, nhìn ông chồng hiền quá hóa cù lần, tôi thấy chán khủng khiếp.

Tôi và chồng cưới nhau 3 năm, có một cậu con trai kháu khỉnh hơn một tuổi. Vợ chồng tôi đều còn trẻ, tôi 25, chồng 29. Như nhà người ta, vợ chồng tầm này phải vui vẻ, chí thú lắm, nhưng nhà tôi thì chán vô cùng.

Chồng tôi khô khan, còn trẻ mà anh lụ khụ, bảo thủ hệt như mấy cụ già. Mọi thứ trong gia đình, cuộc sống phải được tính toán, đong đếm đâu vào đấy, còn bất cứ thứ gì khác khác hay thay đổi là anh không đồng ý.

Nhiều khi tôi thấy chồng khô khan, nhạt nhẽo, vô vị hệt như nước lã vậy. Sống cạnh chồng mà tôi chẳng có chút cảm giác yêu đương, hờn ghen hay gì cả. Tôi còn rất trẻ, nhiều khi tôi khao khát có một cuộc sống thật nồng nàn, thật đam mê như bao người khác mà không thể.

Ảnh minh họa

Tôi không có chút cảm giác nào về khái niệm "gia đình" cả. Bây giờ nguồn vui sống duy nhất với tôi là đứa con. Nếu không phải vì thương con, tôi đã vứt bỏ tất cả rồi.

Gần đây, tôi vướng vào mối quan hệ ngoài luồng với một người đàn ông, là sếp trực tiếp của tôi. Sếp là người đã có gia đình, nhưng cũng chán vợ, giống tôi chán chồng. Hai người cùng cảnh bắt sóng nhau nhanh lắm, chẳng bao lâu, tôi và sếp đã chính thức qua lại với nhau.

Tôi chẳng yêu đương gì tha thiết, nhưng ít ra ở cạnh sếp tôi còn thấy cuộc đời này có cái để vui, để cười, có chút hỉ nộ ái ố làm hương vị...

Mỗi lần gặp sếp, tôi và anh lại hẹn nhau trong nhà nghỉ, xong chuyện thì ai về nhà đấy, lên công ty tuyệt đối không tỏ thái độ gì, về nhà cũng không liên lạc, chỉ lúc nào muốn gặp, nhắn cho nhau một tin, thế là xong.

Mới đầu, tôi cũng thấy tội lỗi, nhưng dần dần cảm giác đó bớt đi, thay vào đó là sự hồi hộp, mong ngóng và chờ đợi...

Từ ngày vướng vào quan hệ ngoài luồng, tôi lại thấy cuộc sống gia đình thi vị hơn. Về nhà, tôi thấy thoải mái, vui vẻ và không cau có như trước nữa.

Tôi hay chuyện trò với chồng, thỉnh thoảng cao hứng còn hát hò... đây là điều chính tôi còn thấy ngạc nhiên.

Tôi không biết sẽ tiếp tục mối quan hệ này đến bao giờ nữa. Nhưng quả thực, có nó, tôi thấy cuộc sống dễ thở hơn rất nhiều. Ít ra còn gợi cho tôi chút cảm xúc, để yêu, để ghét, chờ đợi và lo lắng... điều mà khi chung sống với chồng, tôi chẳng bao giờ có được.

Có phải tôi là người ích kỷ, tồi tệ lắm có phải không? Xin hãy chia sẻ cùng tôi với.

Theo Khỏe&Đẹp
Loading...
Được tạo bởi Blogger.
VIETAD
VIETAD