-->

Header Ads

QC1

10 năm tôi tự nhốt mình trong phòng không đi đâu

Loading...
Tôi nghĩ do bản thân điên khùng đã tự nhốt mình bởi những suy nghĩ lặp đi lặp lại trong nhà, giờ trí não thoái hóa vì không chịu động não, chỉ suy nghĩ tiêu cực và nhiều lần muốn tự tử.

Tôi 24 tuổi, từ khi học xong lớp 12 đến giờ tự nhốt mình trong nhà hơn 10 năm nay mà không đi đâu cả, chỉ quanh quẩn đi chợ gần nhà rồi về. Giờ tôi đã mất khả năng làm việc, khả năng nói chuyện, đi đứng cũng lúng túng. Tôi không nghĩ mình bị trầm cảm, nghĩ do bản thân điên khùng đã tự nhốt mình bởi những suy nghĩ lặp đi lặp lại trong nhà và giờ trí não đã bị thoái hóa vì không chịu động não, chỉ suy nghĩ tiêu cực và nhiều lần muốn tự tử để giải thoát. Tôi sờ trên đầu và thấy phần sọ phải to hơn phần sọ trái, đầu tôi cứ lồi lõm thế nào ấy.

Ảnh minh họa


Nhà tôi đã khó khăn từ lâu, mẹ mất khi tôi 9 tuổi, ba đã nghỉ hưu, em tôi vừa học vừa làm nuôi 3 miệng ăn. Tôi bất lực nhìn em càng ngày càng ốm yếu, ba uống rượu bia tiều tụy hơn. Tôi thương họ nhưng trí óc không làm được gì cả, thấy mình là người con bất hiếu, người chị bất lực. Tôi kể ra phần này có hơi kỳ dị nhưng xin đừng cười tôi: Bản thân đã tập cho mình cái kiểu cứ cúi đầu xuống khi thấy người khác và giờ ít khi ngóc đầu lên được, đúng là kỳ thật nhưng tôi cảm giác đầu với mặt mình nặng lắm, khó ngóc lên. Giờ tôi còn có 38 kg, cao 1m55, người khô đét như con mắm.

Với tình hình lơ ngơ và dị hợm như vậy tôi không biết mình sẽ làm được gì. Tôi không bán vé số hay làm những việc có tính toán được vì tính hơi chậm. Tôi cần một công việc có thể vận động nặng để hoạt động nhiều quên đi cái sự suy nghĩ và cho cơ thể quen dần với hoạt động, đặc biệt là nơi ít người. Tôi là con gái, ở Sài Gòn, các bạn hãy tư vấn giúp tôi.

Theo Ngân/Ngôi sao
Loading...
Được tạo bởi Blogger.
VIETAD
VIETAD