-->

Header Ads

QC1

Ở nhà mấy ngày tết, tôi rớt nước mắt vì thương vợ

Loading...
Tôi kết hôn được gần 1 năm. Vợ ít hơn tôi 4 tuổi. Tôi làm giám sát công trình trong công ty xây dựng. Còn vợ tôi đã tốt nghiệp đai học và chưa đi làm.

Vì đặc thù công việc nên tôi thường xuyên phải đi xa nhà, có chuyến đi kéo dài nửa tháng, còn chuyện vài ngày đến 1 tuần là chuyện thường xuyên. Chính vì ở nhà ít, nên có nhiều chuyện xảy ra trong nhà, thực sự tôi không biết hết được. Cho đến khi nghỉ tết 1 tuần ở nhà, tôi mới nhận ra trong chính gia đình tôi, đang có một số chuyện rất không hay xảy ra và người gánh chịu chính là vợ tôi.

Nói thêm về cuộc hôn nhân của chúng tôi. Tôi yêu Mai - vợ tôi khi cô ấy đang học năm 3 đại học. Đến cuối năm 4 thì chúng tôi vượt rào, tất cả cũng là do hôm ấy tôi uống quá chén, đã không làm chủ được mình mà đòi hỏi Mai. Thời điểm cô ấy tốt nghiệp cũng là lúc phát hiện mình có thai. Nhanh chóng sau đó, chúng tôi thông báo với gia đình và tổ chức đám cưới. Tôi yêu Mai và tôi sẽ có trách nhiệm với những gì tôi gây ra. Tôi có lỗi với cô ấy, nếu không phải do tôi, cô ấy đã không phải vội kết hôn mà có thể tìm một công việc tốt. Tất cả là do tôi không tốt đã khiến Mai chịu thiệt thòi.

Mẹ tôi là người cổ hủ, bà không chấp nhận được chuyên "ăn cơm trước kẻng", nhưng vì Mai đã có bầu nên bà buộc phải cho chúng tôi cưới nhau.

Sau khi lấy nhau về, tôi vẫn tiếp tục công việc còn em ở nhà lo nội trợ, chờ sinh. Chúng tôi xác định chờ em sinh đẻ xong mới lo công việc.

Tôi đi làm cả năm cả tháng, chẳng mấy khi ở nhà nên không hiểu hết được cuộc sống của vợ trong chính gia đình mình. Chỉ đến dịp tết này, khi được nghỉ hơn 1 tuần về ăn tết, tôi mới thấy thấm tháp nỗi niềm thương vợ.

Mẹ vốn không ưa vợ, nên dù biết em đang bầu bí vẫn bắt em làm việc, dọn dẹp, luôn tay luôn chân. Hôm đó vừa sáng sớm, 2 vợ chồng đang say giấc đã thấy giọng mẹ tôi ầm ầm ngoài cửa. “Không dậy mà cơm nước đi à, biết mấy giờ rồi không mà còn ngủ”. Vợ tôi nghe tiếng mẹ giật mình choàng dậy, tôi với điện thoại xem mới có 5h. Tôi bảo vợ, em ngủ thêm đi, sớm lắm, dậy giờ có làm gì đâu. Vợ tôi lắc đầu: “Không được đâu, mẹ mắng chết, em phải dậy nấu đồ ăn sáng đây, anh cứ ngủ thêm đi”. Sau khi vợ dậy, tôi thấy mẹ tôi lại vào phòng nằm tiếp. Bà già rồi, không ngủ được nên cũng muốn ai cũng phải dậy sớm. Lúc vợ nấu xong thì 6h, nhà vẫn chưa ai dậy. Em lại quay ra dọn dẹp, thương vợ nên tôi dậy cùng.

Ảnh minh họa

Gần 7h mới thấy mọi người đủng đỉnh dậy. Em gái tôi, kém vợ 1 tuổi, nó ngồi vào bàn ăn còn dùng đũa gẩy gẩy chán chê rồi bảo: “Vừa sáng ra mà chị nấu toàn đồ cứng thế này, ai mà ăn cho được”. Tôi thấy vợ ngồi im thì nóng mặt quát: “Thế từ sau mày thích thì dậy mà nấu lấy, ở đâu ra cái kiểu không làm lại còn chê bai đấy hả?”. Em gái tôi bầm mặt, nó không nói gì, nhưng buông đũa đứng dậy luôn. Vợ tôi thấy thế lại can: “Thôi mà, em cố ăn đi, từ mai chị sẽ chú ý hơn”. Tôi giật mình, vợ tôi trở nên cam chịu như này từ khi nào vậy? Những ngày bình thường tôi vắng nhà, những chuyện như này vẫn diễn ra sao?

Ăn xong, cả nhà tôi ngoài uống nước, xúng xính thay quần thay áo đi chơi tết thì vợ tôi lụi cụi dọn rửa. Mẹ tôi và em gái trước khi đi còn dặn vợ ở nhà chuẩn bị cơm nước, trưa mẹ mời khách về ăn cơm.

Tôi thấy vậy nói, sao mẹ và em không ở nhà nấu cùng. Một mình vợ con chuẩn bị làm sao được. Mẹ tôi gắt: “Không làm gì cả ngày, có mỗi cái việcnấu ăn còn không xong thì còn làm được tích sự gì. Tôi bao nhiêu việc phải lo tôi còn chưa kêu đây. Nấu được bữa cơm mà cũng khó khăn thế à. Lần sau nếu không làm được thì bảo tôi, không phải mách với chồng thế đâu. Lại mang tiếng tôi là mẹ chồng ghê gớm, bắt nạt con dâu”. Tôi bực lắm, tôi nói không có ý gì, vậy mà ngay lập tức mẹ tôi chuyển sang nói ý với vợ. Biết bênh vợ bây giờ chỉ khiến cô ấy càng bị ghét nên tôi cố nhẫn nhục.

Mẹ đi rồi, Mai giật giật áo tôi, nói: “Lần sau anh đừng nói gì với mẹ nhé. Mẹ không biết, tưởng em xui anh, lại hiểu lầm em. Những việc này đơn giản mà, em làm một loáng là xong thôi. Anh đừng lo”.

Mai cười, cô ấy khẽ nắm chặt tay tôi. Nhìn vợ bầu bí xanh xao mà tôi thương đến xót ruột xót gan. Thật không ngờ, cô ấy phải chịu thiệt thòi nhiều như thế. Vậy mà trước giờ tôi không hề hay biết. Nhìn vợ, tôi tự hứa sẽ cố kiếm thật nhiều tiền, sẽ đưa mẹ con cô ấy ra ở riêng, tôi sẽ không bao giờ để vợ chịu thiệt thòi như vậy nữa.

Theo Khỏe & Đẹp
Loading...
Được tạo bởi Blogger.
VIETAD
VIETAD