Hôn nhân bế tắc cũng chỉ tại… nội y của vợ
Loading...
Vợ chồng tôi kết hôn 3 năm, có một con gái hơn 1 tuổi. 2 vợ chồng đều có công việc ổn định nên điều kiện kinh tế khá tốt, không phải lo lắng gì nhiều.
Thương – vợ tôi là mẫu phụ nữ hiền thục, nết na, từ ngày yêu nhau tôi đã xác định sẽ lấy Thương làm vợ. Cũng bởi tôi thấy Thương rất phù hợp với vai trò người phụ nữ của gia đình.
Nói chung, cuộc hôn nhân của chúng tôi khá bình lặng, tôi không có gì phải chê trách vợ, duy có một điều tế nhị, tôi không biết chia sẻ với ai, và càng không biết có nên góp ý thẳng thắn với vợ không, đó là những bất hòa trong chuyện gần gũi của 2 vợ chồng. Tất cả cũng là do thói quen mặc nội y cũ kỹ của vợ tôi.
Ngay từ đêm tân hôn, tôi đã rất bất ngờ khi vợ mặc nguyên bộ nội y cũ, thậm chí còn có màu… cháo lòng. Thú thực, hôm đấy dù rất thất vọng nhưng vì sự háo hức muốn được gần gũi vợ nên tôi cũng cho qua. Nhưng không ngờ rằng, từ đấy về sau, Thương không bao giờ chịu đầu tư vào nội y khiến cho cuộc yêu của chúng tôi luôn bị trong trạng thái không có hứng thú. Chỉ cần cởi đồ của vợ ra, nhìn thấy bộ đồ cũ mèm ấy là tôi lại chán. Có lẽ cũng vì thế, dù mới cưới không được bao lâu, chuyện chăn gối của vợ chồng tôi vô cùng tẻ nhạt.
Ảnh minh họa
Nhât là sau khi sinh con, chuyện đó của vợ chồng tôi càng thất thường hơn, vợ tôi dường như chỉ còn quan tâm đến con mà không để ý gì đến chồng. Chuyện ăn mặc lại càng tuềnh toàng hơn, quần áo vợ từ trong ra ngoài, đều mốc đen vì sữa. Vợ tôi vẫn vô tư chưng diện. Thú thực, vợ ít tuổi hơn tôi 4 tuổi, mà nhìn cô ấy giờ cứ như chị của tôi.
Khi con tôi lớn hơn chút ít, vợ chồng tôi thống nhất cho bé nằm giường riêng, để rèn cho con tính tự lập từ nhỏ. Nhân cơ hội này, tôi quyết định sẽ thủ thỉ tâm sự với vợ, để cô ấy thay đổi, tôi thật sự mong muốn tình cảm vợ chồng tôi sẽ được hâm nóng hơn. Thế nhưng, khi tôi vừa ngỏ lời, vợ giãy nảy lên, cô ấy nói tôi không ra gì, bảo tôi ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến cảm giác của mình thôi. Rằng tôi thật “biến thái”, chuyện ấy thực sự quan trọng với tôi như vậy sao…
Nhưng lời vợ nói khiến tôi sốc vô cùng, thật không ngờ vợ tôi lại có thể nói tôi như thế. Dù rất tức giận nhưng tôi có kiềm chế, tôi sẽ cố gắng thay đổi vợ dần dần, tôi muốn cô ấy biết được, chuyện đó quan trọng như thế nào trong quan hệ vợ chồng.
Hôm sau đi làm về, tôi rẽ vào cửa hàng mua cho vợ một bộ nội y rất đẹp. Tôi nghĩ cô ấy sẽ rất thích và cảm động. Nhưng thật không ngờ, khi vợ bóc ra, cô ấy giãy nảy lên. Bảo tôi mua đồ gì mà ghê thế này, chỉ có “gái” mới mặc thế, cô ấy không bao giờ mặc những bộ đồ khiêu gợi như vậy được.
Quả thực, lúc này, tôi chịu hết nổi. Bao bực dọc trong lòng được dịp bùng phát hết. Tôi ném thẳng tay hộp quà xuống đất, rồi quát to: “Cô được lắm, có ngày mất chồng thì đừng có trách nhé, cô cứ ôm cái tư tưởng bảo thủ của mình khư khư đi, tôi chán ngấy cái sự ngoan đạo của cô rồi”. Dứt lời, tôi đi thẳng ra khỏi nhà, không quên bỏ lại một cái dập cửa thật mạnh.
Tôi không biết giờ này vợ tôi đang nghĩ gì, nhưng quả thực, tôi thấy chán vô cùng. Tôi không phải là người chồng đam mê chuyện đó đến mức ép vợ thay đổi, phải thế này thế khác, nhưng những chuyện tế nhị đó không những giúp cho cuộc sống vợ chồng tôi thêm gần gũi, mà hơn hết, nó còn thể hiện sự tinh tế, chu toàn của người vợ, cũng chính là sự nhạy bén đối với cảm xúc của chồng.
Tôi phải làm sao để thay đổi vợ đây, cứ thế này, tôi sợ mình sẽ chán vợ mất.