Ngã ngửa với bí mật khủng khiếp của người chồng sắp cưới
Loading...
Theo đúng kế hoạch, ngày mai sẽ là hôn lễ của tôi. Vậy mà giờ này, tôi lại đang trên máy bay để chạy trốn khỏi người chồng đáng sợ cùng với âm mưu đen tối của anh ta.
Bất cứ ai gặp tôi cũng nhận xét tôi là một cô gái xinh đẹp và thu hút. Chẳng thế mà ngay từ khi học đại học, vệ tinh xung quanh tôi đã rất nhiều. Tôi cũng trải qua một vài mối tình nhưng đều không đi đến đâu.
Đến khi ra trường, tôi vẫn một mình đi về lẻ bóng. Người theo đuổi không thiếu nhưng thú thật tôi thấy ngại yêu, chỉ muốn 1 thời gian nữa sẽ tìm một người hiền lành, phù hợp để tiến đến hôn nhân.
Tôi gặp anh trong một lần đi ký hợp đồng cho công ty. Ấn tượng của tôi về anh là một người hiền lành, nhu mì, ít nói. Anh là kỹ sư trẻ tuổi nhất trong nhóm dự án của công ty. Lần đầu chúng tôi cũng không chuyện trò gì nhiều, chủ yếu chỉ trao đổi về công việc, nhưng dần dần tiếp xúc nhiều, tôi và anh thân thiết hơn. Ngoài chuyện công, chúng tôi trao đổi số điện thoại để “tám” những chuyện ngoài lề nhiều hơn.
Rồi qua những câu chuyện, những chia sẻ hằng ngày, tôi và anh nảy sinh tình cảm. Cũng thời điểm này, gia đình tôi biết chuyện, mẹ tôi phản đối rất dữ dội, bởi hoàn cảnh gia đình anh không tốt, dù ở ngoại thành thành phố, nhưng bố mẹ anh là dân lao động chân tay. Hơn nữa, với thu nhập hơn 5 triệu như của anh hiện nay thì không thể đảm bảo cho tôi một cuộc sống sung túc được.
Vì yêu anh, tôi một mực thuyết phục mẹ, quyết tâm yêu anh ta bằng được, thậm chí, tôi còn bàn với anh giả có thai để được làm đám cưới. Giờ nghĩ lại, tôi không hiểu sao mình ngu thế, không biết ăn phải bùa mê thuốc lú gì mà cứ đâm đầu vào như con thiêu thân.
Ảnh minh họa
Đúng như người ta nói, bố mẹ không thắng nổi con. Cuối cùng bố mẹ tôi cũng nhượng bộ đồng ý cho tôi kết hôn. Thương tôi bố còn mua sẵn cho tôi một căn hộ chung cư nho nhỏ nhưng gần ngay trung tâm thành phố.
Kế hoạch tổ chức hôn lễ đã lên đâu vào đấy. Tôi như ngất ngây trong niềm hạnh phúc thì bất ngờ phát hiện ra một chuyện động trời.
Trước đám cưới 1 ngày, tôi đến căn nhà trong khu chung cư mà trước đó tôi và anh đã chuyển đồ đạc đến hết đấy để chuẩn bị về sinh sống để thu dọn lại một số thứ. Mở cửa vào thì thấy cửa không khóa, tôi bất ngờ lắm, nhưng nghĩ chắc là chồng tôi đến trước, vì căn phòng này chỉ 2 chúng tôi có chìa khóa. Nhẹ nhàng bước vào nhà, thấy đôi giày để trên giá, tôi thở phào định lên tiếng gọi thì thấy tiếng người nói trong phòng ngủ.
Tò mò, tôi lại gần, áp tai vào cửa nghe, tiếng chồng tôi vang lên rõ mồn một: “Em yên tâm, anh chưa đăng ký kết hôn với cô ta đâu, cứ tổ chức đám cưới thế thôi. Đợi một thời gian nữa, về sống với nhau rồi anh sẽ tìm cách dụ cô ta sang tên căn nhà này cho anh. Rồi tích cóp được một khoản tiền nữa, anh sẽ bỏ cô ta để đón em về. Thiệt thòi cho em rồi, ráng chờ anh một thời gian nữa nhé…”.
Nghe đến đâu, tai tôi ù đi đến đấy, từng câu từng chữ xoáy vào tim tôi. Tôi không thở nổi, sự đau đớn khi phát hiện mình bị phản bội xen lẫn cảm giác uất hận vì bị lừa đảo khiến tôi run rẩy đứng không vững. Tôi định lao vào cho con người khốn nạn kia 1 trận, nhưng may thay kịp kiềm chế lại được.
Tôi lao ra ngoài, nước mắt rơi lã chã. Sẽ không có đám cưới nào diễn ra hết. Tôi gọi điện cho mẹ, báo hủy hôn mặc cho mẹ tôi cuống lên vì không hiểu tại sao. Sau đó, tôi tắt điện thoại, không muốn để ai liên lạc với mình. Tôi tự nhủ với lòng mình, những gì anh ta gây ra cho tôi hôm nay, tuyệt đối tôi không bao giờ quên, sẽ có ngày tôi trả lại cho anh ta gấp vạn lần như thế.
Xách túi hành lý ra sân bay, tôi đặt vé chuyến gần nhất. Tôi muốn bỏ đi một thời gian, ít nhất là hết thời gian xin nghỉ phép để làm đám cưới. Tôi muốn chạy trốn khỏi gã đàn ông bội bạc đó và tự cho mình một khoảng thời gian đủ để tĩnh tâm.