Cá nục và hai món "chiến lược" khiến Việt kiều nhớ triền miên
Loading...
'Cá nục ơi! Phải thương nhớ lắm mới gọi tên cá một cách… trìu mến vậy. Mà 'nhớ thương' này không xuất phát từ trái tim đâu nghen, từ cái lưỡi phàm trần ẩm thực của ta đó'...
Nhỏ bạn viết như thế và tag cho mình trên “phây”. “Phây” thì chình ình trước mặt mà nó thì xa lơ xa lắc, tuốt luốt bên trời Âu. Mình nhảy vào còm thì nó “lệnh” ngay: "Gởi cho tao cái ảnh “loài” cá nục bữa trước. Tao nhớ bữa đó mày có chụp".
Ảnh gì chứ? Hai đĩa cá nục, một kho một chiên, thêm chén mắm ớt đơn sơ, thấy quá quê mùa mà nó biểu gởi lên mạng là gởi cách sao? Mà thôi, kệ. Hễ đã phải lòng thì dù cong cũng thẳng. Mình post ngay. Lập tức nó “reo” lên bằng chữ: “Chu cha, đĩa cá nục kho thiệt gợi cảm, đĩa cá nục chiên thấy là ghiền, còn chén mắm ớt thì… ngon quá ngon chừng”. Tự nhiên mình xúc động. Nhớ bữa nó về thăm quê, mình tính dẫn ra quán cho dễ coi thì nó dứt khoát lắc đầu không chịu, nói mày học cái vẻ “thượng lưu” từ hồi nào vậy? Tao với mày đi chợ, nấu cơm, tao đang thèm khát không khí bếp núc quê nhà quá rồi.
9 giờ sáng. Hai đứa đang lơ ngơ giữa gian hàng cá trống trơn thì một chị bưng rổ cá nục ngời ngời ánh bạc chạy rật rật vô chợ, miệng rao cá nục đây, cá nục lưới bén đây, cá tươi như con gái đang cười đây. Nhỏ bạn cân ngay bốn ký, đưa chị bán cá tờ hai trăm. Chị ta thối lại tám chục. Nhỏ bạn không lấy, còn nói một câu rất tình cảm: “Kệ, chị lấy thêm đi mà!”. Nói thiệt, lần đầu tiên giữa chợ, mình nghe người mua nài nỉ người bán… lấy thêm tiền.
Mình lục đục với mớ cá nục. Nhỏ bạn nói từ ngày qua bển tao quen fastfood nên lóng ngóng chuyện nấu nướng rồi, giờ chỉ đứng xớ rớ và… lệnh thôi nghen. Mình nói để tao làm hai món hấp và nướng. Hai “tên” này mà cuốn bánh tráng rau sống thì… tổng thống cũng ghiền.
Nó nói hai món "chiến lược” đó để dành cho bữa tiệc “mở rộng” vào chiều nay. Giờ tao đề nghị làm hai món: Kho và chiên chỉ để ăn cơm thôi. Lạ thật. Với món kho, mình chỉ khử tí dầu với vài tép tỏi rồi trút cá đã ướp gia vị vào. Vậy mà nó khen thơm nức nở. Còn món chiên thì lại càng đơn giản: thả cá vô dầu, đợi cá vàng thì vớt ra. Vậy mà nó cũng nói mày làm khéo quá, gặp tao hả, dầu bắn tùm lum, hổng biết tao chiên cá hay cá… chiên tao.
Bữa đó nhỏ bạn vừa ăn vừa khen. Mình nghe khen nên ăn cũng rất… tích cực. Mà ngon thật đó, cá nục tươi rói như mới nói xong, ngon từ da đến thịt. Món kho thì vừa dịu vừa thơm. Món chiên thì vừa giòn vừa béo, chấm với nước mắm cá cơm ngon nhức lưỡi. “Tình hình” vậy nên nhỏ bạn Việt kiều khen… triền miên là phải lắm.
Theo Trần Cao Duyên (Ihay)