-->

Header Ads

QC1

Vì vợ ghen tuông vô lối nên tôi mới đi … cặp bồ

Loading...
“Anh vừa nhắn tin cho con nào phải không? Thấy em đến gần nên vội vàng tắt ngay màn hình điện thoại đi”.

“Anh vừa nhắn tin cho con nào phải không? Thấy em đến gần nên vội vàng tắt ngay màn hình điện thoại đi”. “Sao hôm nay áo anh có mùi gì lạ thế nhỉ, lại ôm ấp đứa nào dùng nước hoa đây mà”… Cứ thế, những lời phán như đóng đinh rằng tôi có bồ của vợ khiến tôi mệt mỏi và đẩy tôi đến việc biến nghi ngờ thành sự thật.

Vợ chồng tôi lấy nhau được gần 10 năm, đã có hai mặt con, đứa lớn 8 tuổi, đứa bé vừa học mẫu giáo lớn. Do công việc của một kỹ sư điện lực nên tôi thường xuyên vắng nhà, trực đêm, vợ tôi dù quá hiểu công việc của chồng nhưng sẵn tính hay ghen nên thường tìm cớ mát mẻ, nghi ngờ chồng mỗi khi tôi có việc đột xuất phải về muộn hay mải ngồi bù khú với bạn bè.

Thế rồi chẳng hiểu cô ấy nghe ai xui khôn xui dại mà gần năm nay sinh ra tật lục ví, kiểm tra điện thoại của tôi. Trước đây cô ấy cũng đi làm nhân viên bán hàng ở một siêu thị điện máy nhưng từ ngày sinh đứa con đầu lòng, tôi bảo vợ nghỉ luôn ở nhà rồi tìm việc làm sau để có thời gian chăm sóc con vì ông bà nội ngoại đều ở xa.
Ảnh minh hoạ

Khi thằng cu được hơn một tuổi, vợ tôi quyết định mở một cửa hàng tạp hóa, mỹ phẩm ở nhà. Có duyên bán hàng, lại biết tư vấn cho khách nên cửa hàng ăn nên làm ra, khá đông khách. Nhưng cũng chính vì cả ngày chỉ quanh quẩn ở nhà nên cô ấy lại sinh tật nghi ngờ chồng cặp bồ.

Tôi đi đâu, làm gì về cô ấy cũng hỏi, cũng đặt tình huống nọ, câu chuyện kia để gán cho tôi cái tội cặp bồ. Quần áo chỉ hơi vương tý mùi lạ hoặc dính những vết bẩn mà quả tình tôi không thể hiểu chúng ở đâu ra, ngay lập tức cô ấy bắt tôi phải giải trình.

Ví và điện thoại của tôi với cô ấy là hai “vật chứng” quan trọng nhất để tìm chứng cứ ngoại tình. Cô ấy kiểm tra gắt gao đến nỗi khi về đến nhà, nếu có cuộc gọi của đồng nghiệp nữ, tôi không dám mang điện thoại đi đâu mà phải ngồi ngay giữa nhà để nói chuyện.

Mệt mỏi vì bị vợ tra khảo suốt ngày như tội phạm, tôi giải thích rồi phân tích thế nào vợ cũng không nghe. Cho tới một ngày công ty tôi có một nhóm sinh viên năm cuối về thực tập và tôi đã “phải lòng” một cô gái trong nhóm thực tập đó.

Em hồn nhiên, tươi trẻ, ở bên em tôi không hề có cảm giác tù túng, lúc nào cũng nơm nớp đề phòng như tội phạm mà bấy lâu nay vợ “choàng” vào cổ tôi.

Một vài lúc tôi cũng có dằn vặt một chút khi nghĩ đến việc mình đang làm, nhưng rồi lại tặc lưỡi cho qua vì trách nhiệm với vợ, với con tôi vẫn hoàn thành đầy đủ. Tôi coi những giờ phút ở bên cô nhân tình bé bỏng là những khoảnh khắc thư giãn, “làm mới” lại tinh thần.

Tôi biết mình sai, nhưng cái sai ấy lại bắt nguồn từ chính cách hành xử của vợ tôi với chồng mình.

Womantoday - (iBlog)
Loading...
Được tạo bởi Blogger.
VIETAD
VIETAD