-->

Header Ads

QC1

Tiếp tục hay không, anh cũng không phải là người quyết định!

Loading...
Yêu hay không yêu, buông hay không buông anh không có quyền quyết định.Mấy ngày không gặp nhìn anh trông có vẻ tiều tụy đi. Khuôn mặt anh trắng bóc, mái tóc chuốt keo được cắt tỉa gọn gàng. Lớp diễn đằng sau khuôn mặt đau khổ ấy dường như đối với tôi nó không được thành công cho mấy.

Ảnh minh họa.
“Tôi cho anh 5 phút”

Ánh mắt anh dè chừng nhìn tôi. Anh giải thích về sự việc hôm tôi bắt gặp anh cùng một cô gái trẻ xinh xắn đang ôm hôn nhau. Anh nói rằng anh mới quen cô ta, cô ta gạ gẫm anh trước. Với anh cô ta chỉ là một trò đùa, người anh yêu thật lòng là tôi.

Tôi chăm chú lắng nghe, nói đúng hơn là tôi đàng giả vờ chăm chú lắng nghe. Câu chuyện có vẻ hay nhưng với tôi nó tẻ nhạt và quen thuộc quá. Vở kịch này tôi từng xem nhiều trên phim ảnh, hình như là cùng với anh. Tôi cười. Tôi cũng đang tự hỏi liệu mình có nằm trò đùa thỏa chí ấy của anh, trở thành một người con gái gạ gẫm anh trước? Có thể chứ, vì anh đâu chỉ có một mình tôi.

Bấy lâu nay không phải tôi ngu ngơ không biết mà tôi giả vờ như không biết. Nhưng anh à. Em yêu anh nhưng đâu có nghĩa em phải chịu đựng trở thành người thế thân. Em yêu anh đâu đồng nghĩa với việc em phải chịu đựng sự lừa dối. Em yêu anh nhưng không có nghĩa em vất bỏ tôn nghiêm của mình vì một con người như anh.

“Hết 5 phút. Anh nói xong rồi chứ? Giờ đến tôi. Mình chia tay đi”

Tôi nói rõ ràng với anh. Tôi không thích dây dưa nhiều càng không muốn bản thân mình phải chịu thêm một sự tổn thương nào nữa từ người đàn ông này. Tôi bỏ đi. Tôi cười. Đoạn ghi âm vừa rồi tôi đã không may gửi nhầm cho một loạt số những trò đùa ấy của anh.

Người ta có thể yêu anh, có thể vì anh mà làm tất cả dù là hạ mình xuống để níu kéo anh.Nhưng tôi thì không thể.

Tôi biết trái tim mình lúc này tổn thương và đau đớn thế nào. Tôi cố bước nhanh ra ngoài. Mắt tôi ngước lên trời, tôi sợ rằng chỉ cần một giọt nước mắt nào rơi xuống tôi sẽ không kìm lòng được mà khóc òa lên, không kìm được mà chạy đến ôm anh và nói cho anh biết rằng tôi đã nhớ anh nhiều như thế nào.

Tôi cười. Hôm nay có lẽ tôi cười rất nhiều.Tôi cười cho chính bản thân mình. Tôi dũng cảm buông tay anh. Tôi mất anh. Mất anh tôi sẽ vẫn cười. Tôi không muốn nhận sự thương hại của anh. Vượt qua được nỗi đau tôi sẽ vẫn bước tiếp. Tôi nhìn rộng về phía phố xá. Hàng trăm con người, ắt sẽ có một người dành cho tôi. Còn với anh, yêu hay không yêu, buông hay không buông anh không có quyền quyết định.

Theo blogtamsu.vn
Loading...
Được tạo bởi Blogger.
VIETAD
VIETAD