-->

Header Ads

QC1

Tâm sự của một người đàn ông cứ về nhà nhìn thấy vợ là muốn bỏ đi

Loading...
Có lẽ các cụ nói đúng, cứ bình ổn thì lại dễ tan vỡ mà cứ cãi nhau suốt ngày như chó với mèo thì lại ở với nhau lâu.

Tôi tên N., năm nay 32 tuổi. tôi lập gia đình từ năm tôi 28, nghĩa là cũng đã được 4 năm rồi. Tôi đã có một bé gái xinh đẹp nhưng quả thực là cuộc sống gia đình khiến tôi ngột thở. Tôi với vợ yêu nhau gần 5 năm mới tiến tớihôn nhân, trong thời gian đó thì tình yêu ngày càng ít đi vì những xung đột xảy ra ngày một nhiều, thế nào mà chúng tôi vẫn về ở với nhau. Có lẽ các cụ nói đúng, cứ bình ổn thì lại dễ tan vỡ mà cứ cãi nhau suốt ngày như chó với mèo thì lại ở với nhau lâu.

Nhưng làm trụ cột của gia đình đã mệt mỏi về chuyện kiếm tiền thì chớ nhưng vớ phải một bà vợ không tâm lý thì lại càng mệt mỏi. Thỉnh thoảng trốn đi uống bia với bạn thì gọi điện ầm ĩ, tra khảo đủ kiểu, về đến nhà thì mặt nặng mày nhẹ mà chỉ muốn…đấm cho một cái nhưng lại không làm được. Rồi công việc bận rộn, tin nhắn hay gọi điện vào buổi tối thì lại phải điều tra xem người gọi là ai, nếu rơi vào hoàn cảnh ấy thì có phải là quá ngộp thở hay không?

Ảnh minh hoạ

Mọi người khuyên tôi rằng tôi nên nói chuyện lại với vợ, nhẹ nhàng rồi nêu ý kiến bản thân. Tôi đã thử đén 5 lần, nặng có, nhẹ có, nhưng rốt cuộc sự ương bướng và đa nghi đã phá hỏng mọi thứ. Cũng có thể vì tôi làm ra tiền, mối quan hệ rộng, dù đã lấy vợ nhưng vẫn thuộc diện cao to, đẹp trai, trong khi đó vợ tôi làm lương ba cọc ba đồng, nhan sắc trung bình không có gì nổi bật. Ngày xưa tôi yêu cô ấy vì cô ấy sống khéo léo biết nhường nhịn, nhưng càng ngày thì điều đó càng mất đi. Tôi không biết những ngày tới thì tôi phải sống thế nào nữa.

Ngày trước tính trong đầu là đưa vợ đi đâu du lịch làm mới tình yêu nhưng đi mấy lần về mà tình yêu vẫn chưa mới. Liệu đây có phải là bước đường cùng trong mối quan hệ vợ chồng này hay không? Tôi đã cảm thấy quá mệt mỏi và gò bó, đến độ bây giờ nhìn thấy cô ấy gọi điện mà tôi còn sợ không muốn nghe nữa rồi…

Theo phunutoday.vn
Loading...
Được tạo bởi Blogger.
VIETAD
VIETAD