“Ấy” với Tây cũng không sung sướng như chị em tưởng đâu
Loading...
(Blog tâm sự) - Hơn một năm nay, tôi và Alex chưa bao giờ vượt qua ngưỡng tình bạn để “qua đêm” với nhau.
Tôi quen Alex hơn 1 năm nay, anh là một trong số rất nhiều người bạn nước ngoài mà tôi có. Do tính chất công việc ngoại giao và thói quen tụ tập ở các quán bar nên mối quan hệ của tôi khá rộng nhưng tôi đặc biệt yêu quý Alex vì anh đẹp trai, ga lăng, chu đáo, một người Mỹ theo tôi là hoàn hảo.
Mẫu người như thế này, thật ra tôi mới chỉ gặp một lần, khi đó tôi đang du học ngắn hạn tại Australia, anh bạn cùng lớp với tôi là một việt kiểu, cũng với những phẩm chất quý ông không thể cưỡng lại được, tôi ngay lập tức say nắng và rơi vào vòng tay của người đàn ông đó. Nhưng những ngày du học kết thúc, tôi trở về Việt Nam và tìm mọi cách để quên đi chuyện tình trong mơ ấy bằng cách mở cửa cho những người đàn ông Việt đến với mình, nhưng vài cuộc tình cứ đến và đi không để lại chút dấu ấn nào. Tôi cảm thấy đàn ông Việt thiếu đi sự ân cần mà phụ nữ mong muốn, trong khi đó đàn ông nước ngoài lại chiều chuộng không kể hết. Vậy thì, có lý do gì có thể ngăn cản được tình yêu đây?
Không sung sướng đâu...(Ảnh minh hoạ)
Nhưng hơn một năm nay, tôi và Alex chưa bao giờ vượt qua ngưỡng tình bạn để “qua đêm” với nhau. Tôi là một cô gái thuần Việt, trọng nguyên tắchôn nhân gia đình, nên nếu không xác định cưới thì nhất định không đi quá giới hạn. Rồi đến một ngày nọ anh ấy thổ lộ tình cảm với tôi, tôi sung sướng vô bờ và nhận lời làm bạn gái anh ấy. Alex hiện đang làm giáo viên dạy tiếng Anh tại một trung tâm ở Hà Nội, thu nhập khá ổn định và cũng bày tỏ nguyện vọng ở đây lâu dài.
Với những lợi thế như vậy, tôi nghĩ cuộc tình của chúng tôi sẽ đi đến cuối đường. Alex cũng thế, anh đặt nhiều kì vọng vào mối quan hệ này và bày tỏ nguyện vọng muốn trở lại Mỹ thưa chuyện với bố mẹ, sau đó sẽ đón tôi qua đó chào hỏi rồi mới tính chuyện định cư ở đâu. Tôi thấy cũng hợp lý nên gật đầu.
Rồi Alex bảo rằng anh đang đầu tư kinh doanh, mở lớp dạy tiếng Anh riêng với bạn bè nên hơi bí tiền, lại còn phải tính chuyện về Mỹ nên không ngần ngại gì, tôi rút cho anh vay 150 triệu, đấy là số tiền tôi tích cóp và vay mượn bạn bè. Anh nói cảm ơn và sẽ trả lại rất sớm, sau khi anh trở về từ Mỹ, vì gia đình anh ở đó cũng “không đến nỗi nào”.
Rồi anh lên đường về Mỹ, chúng tôi vẫn liên lạc thường xuyên, cho đến một ngày tôi không thể gọi được cho anh, rồi rất nhiều ngày sau tôi cũng không thể liên lạc được, tôi như phát điên dại và tìm đến địa chỉ làm việc cũ của anh thì hay tin anh bị sa thải và đã trở về Mỹ, một số người nói rằng anh sẽ không quay lại Việt Nam đâu, vì nghe bảo ở quê nhà có bạn gái đã đính hôn rồi.
Tôi chết lặng khi biết thông tin đó, cầm dao không biết cầm đằng chuôi để bây giờ bị lừa cả tình lẫn tiền mà không biết phải làm thế nào , chẳng lẽ bay sang Mỹ tìm và đòi nợ, cũng chẳng ai biết địa chỉ ở Mỹ của anh ta chính xác được bao nhiêu % nữa. Thà là 1 anh người Việt thì mình truy ra ngay, nhưng đây thì...Đấy, đừng tưởng cứ người nước ngoài là ngon lành, tôi đã có một bài học để đời như thế, và giờ thì ta về ta tắm ao ta thôi…
Theo phunutoday.vn