Chồng bắt tôi phải khai “lên giường” với người ấy bao nhiêu lần?
Loading...
Chồng cứ bắt tôi phải khai đã lên giường với người ấy bao nhiêu lần và bắt miêu tả cụ thể. Uất ức, nhục nhã và đau đớn, tôi đã đòi li hôn nhưng anh không chịu.
Hai vợ chồng tôi cưới nhau được gần 5 năm và có với nhau một cô bé 3 tuổi. Chồng tôi có thể gọi là con người hai mặt bởi khi yêu và cưới hoàn toàn khác nhau. Khi yêu, anh rất tốt, chiều chuộng tôi vô cùng. Mỗi khi tôi ốm sốt, anh đều chăm sóc hết sức chu đáo. Ngày lễ nào anh cũng tặng quà, tặng hoa cho tôi và nói những lời hết sức ngọt ngào. Khi đó, tôi đã nghĩ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian khi có một người yêu thương như vậy.
Nhưng cưới về rồi anh mới bộc lộ con người thật của mình. Anh trở nên vô tâm đến tàn nhẫn. Tôi bệnh, anh chẳng hỏi thăm một lời. Tôi bầu bí vẫn phải tự dắt xe xuống nhà đi làm, tối dắt lên, dù xe tôi ở ngoài, xe anh ở trong. Lắm lúc, tôi nói trong nước mắt về sự vô tâm của chồng nhưng anh còn nạt nộ, bảo tôi lắm chuyện, nhiều người bầu vượt mặt vẫn đi cấy thì có sao.
Tôi cảm thấy nhục nhã ê chề...
Những khi hai vợ chồng vui vẻ, tôi đều lựa lời khuyên anh, bày tỏ tâm sựcủa mình. Nhưng anh chẳng bao giờ nghe được quá 5 câu với thái độ hết sức bực dọc. Anh cho rằng, tôi là người phụ nữ quá lệ thuộc vào anh, anh đi làm mệt, cần nghỉ ngơi thì cứ đi quấy rối. Những lúc đó, tôi chỉ biết khóc vì tủi thân.
Rồi có con, anh cũng chẳng thay đổi tâm tính. Đi làm chẳng ngày nào chịu về nhà ngay, chiều nào cũng nhậu lai rai với bạn bè tới 8,9 giờ đêm mới về. Tôi ôm con ở nhà một mình, chẳng có ai chăm sóc. Mẹ tôi chăm tôi được 3 tháng thì bà về, mẹ chồng tôi thì già cả nên không thể chăm người đẻ được, từ đó, một mình tôi phải cáng đáng mọi chuyện.
Tôi cũng trở nên cáu gắt nhiều hơn, kéo theo đó là mâu thuẫn vợ chồng ngày càng nhiều. Khi gửi con đi học, tôi đi làm lại, mọi chuyện càng tồi tệ. Đi làm ở công ty đã đầu tắt mặt tối, chiều phải thu xếp về sớm đón con, lo lắng mọi chuyện. Còn gã chồng tôi thì mải mê tận đâu mà tôi chẳng biết được. Đúng là “có chồng hờ hững cũng như không”.
Rồi tôi gặp anh – người tình của mình trong dịp tổng kết năm học cho các bé ở trường. Khi đó, con gái tôi chỉ hơn 1 tuổi nhưng vẫn được tham dự buổi lễ. Con trai anh cũng vậy và chúng tôi ngồi gần nhau suốt 2 tiếng đồng hồ diễn ra lễ tổng kết. Chúng tôi đã nói chuyện rất nhiều, cũng chẳng hiểu sao tôi lại bộc lộ hết những nỗi lòng, tâm sự mà tôi cố giấu kín bấy lâu cho anh nghe. Khi đó, tôi chỉ nghĩ anh là người dưng thì sẽ nhanh chóng quên đi những chuyện của tôi thôi.
Nhưng sau đó, chúng tôi gặp nhau nhiều hơn qua những lần đón con. Chẳng biết từ lúc nào, tôi và anh gần xích lại nhau hơn qua những câu chuyện về gia đình. Anh cũng sống không hạnh phúc với vợ vì vợ anh rất hung dữ, độc đoán. Từ việc ngồi nán lại nói chuyện, chúng tôi rủ nhau đi cà phê. Vì chồng tôi về nhà rất muộn nên chẳng bao giờ tôi nghĩ đến một ngày chuyện của mình bị anh phát hiện.
Vợ anh thì nghe anh đi nhậu là rất mừng, vì cô ấy có thể đi shopping, đi chơi mà không cần nấu nướng cho chồng con ăn. Rồi chúng tôi yêu nhau như một điều hiển nhiên. Tôi yêu anh ấy đến cuồng dại, ngày nào không gặp là tôi lại bứt rứt không yên. Tâm trí tôi cũng biết mình sai nhưng không thể điều khiển được trái tim mình.
Cũng đôi lần tôi muốn trở về bên gia đình, tôi cố gắng kéo chồng lại gần mình hơn như thể anh là chiếc phao để đưa tôi về thực tại. Nhưng chồng tôi không hiểu, anh cứ xô tôi ra xa, và tôi trượt dài trong mối quan hệ ngoài luồng.
Nhưng tôi và anh đều rất kín kẽ, chúng tôi cũng giao ước hết sức rõ ràng là không được ảnh hưởng đến gia đình của nhau. Chúng tôi gặp nhau, đi nhà nghỉ rất nhanh rồi về nhà để đối phương không nghi ngờ.
Chủ nhật tuần trước, sau khi gặp nhân tình, tôi ghé nhà ngoại đón con gái rồi đi thẳng về nhà. Tôi hoảng hồn khi mới 7 giờ đã thấy chồng ngồi trên ghế salon, nhưng không bật điện. Thấy tôi, anh đứng phắt dậy, giật con bé ra khỏi tay tôi rồi tát cho một hai cái trời giáng.
Tôi ngã dúi dụi xuống nền nhà, con gái thì hoảng sợ khóc ré lên. Chưa kịp hiểu chuyện gì thì anh đã vứt xấp hình tôi từ nhà nghỉ đi ra với nhân tình vào mặt tôi. Anh còn hét lên là đã gửi những hình này đến gia đình tôi, đến nơi tôi làm việc, anh sẽ làm tôi không còn chỗ nào để đi. Tôi dám phản bội anh, anh sẽ khiến tôi hối hận. Nói xong anh bỏ đi.
Còn tôi, tôi ôm con gái khóc ròng. Còn bé cứ liên tục vuốt má tôi, hỏi mẹ có đau không, thấy tôi khóc, nó hôn tôi rồi cũng khóc theo.
Ngay mờ sáng hôm sau, tôi đã nhận được điện thoại của mẹ tôi. Bà mắng tôi xa xả vì tội ngoại tình. Bà bảo mới sáng sớn đã có một thằng bé đem xấp hình đưa cho bà. Bà vừa mắng vừa khóc. Tôi sửng sốt không ngờ chồnglại làm như thế thật.
Đi làm, tôi nhận được cái nhìn chẳng mấy thiện cảm của các chị em đồng nghiệp. Họ còn rì rầm nói gì đó sau lưng tôi. Lát sau, sếp gọi tôi vào phòng, yêu cầu tôi giải thích về sự xuất hiện của những tấm hình được rải quanh công ty mà ông đã cho người nhặt sạch sẽ để tránh điều tiếng thị phi. Tôi cúi gằm mặt và nói sẽ nộp đơn nghỉ việc trong thời gian sớm nhất.
Chỉ trong 1 tuần mà chồng tôi đã khiến tôi mất việc, mất danh dự với mọi người. Không chỉ vậy còn hành hạ tinh thần tôi khủng khiếp. Tối, anh không đi nhậu nữa mà bắt tôi phải khai đãlên giường với người ấy bao nhiêu lần, làm những tư thế nào và bắt tôi thực hành như vậy. Uất ức, nhục nhã và đau đớn, tôi đã đòi li hôn nhưng anh không cho. Anh bảo, anh sẽ trừng phạt tôi vì đã lên giường với người đàn ông khác theo cách của anh.
Người tình tôi cũng bị ảnh hưởng rất nhiều khi vụ việc xảy ra. Anh cũng đang đứng trước ngưỡng cửa li hôn với vợ con. Anh bảo, tôi cứ mạnh dạn li hôn chồng, anh li hôn vợ rồi chúng tôi sẽ đường đường chính chính mà đến với nhau. Nhưng tôi không dám.
Bây giờ, tôi sống trong sự ghẻ lạnh của mọi người và hoảng sợ cho tương lai khi đêm nào cũng bị chồng hành hạ tinh thần đến suy sụp. Tôi phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh oan nghiệt này đây mọi người?
Theo Khỏe & Đẹp